Cuộc đời là những chuyến đi.
Gặp nhau rồi lại chia ly lạ thường.
Chia ly để nhớ để thương.
Chia ly là đễ vấn vương trong lòng.
Với nhiều người cuộc đời giống như một cuộc hành trình dài. Nhưng với tôi thì cuộc đời có lẽ là sự gặp gỡ và chia ly. Tôi đã may mắn đi trên con đường đưa tới nhiều cuộc hạnh ngộ. Hạnh ngộ trong tình bạn. Hạnh ngộ trong tình yêu. Và sau mỗi cuộc hạnh ngộ sẽ là chia ly. Có những cuộc chia ly là tạm thời. Có những cuộc chia ly dường như là mãi mãi.
Hôm trước có một cô gái hỏi tôi: “Anh về Việt Nam có luyến tiếc gì không?” Tôi trả lời “Anh chỉ duy nhất luyến tiếc là chưa được ngắm hoa anh đào”. Giờ đây chuẩn bị xong hành lý mới thấy chẳng luyến tiếc hoa anh đào lắm. Cái luyến tiếc nhất là những con người đã có duyên gặp gỡ. Đã có duyên là bạn bè với nhau. Liệu sau này có còn cái duyên để gặp lại?
Thôi thì cầu chúc cho những người ở lại một cuộc sống an bình, sắp tới có động đất thì cũng không có ai hy sinh.
No comments:
Post a Comment